Em đã từng lộng lẫy vào ngày cưới của chúng mình
Cái ngày mà hạnh phúc hòa cùng nắng mai.
Nhưng đó cũng là ngày mà mẹ anh nói rằng bà ấy sẽ không tới, và sẽ chẳng chấp nhận em, chấp nhận tình yêu chúng mình.
Cứ luôn như thế, em không có thời gian để thay đổi, cũng không có thời gian để vui bên anh
Cứ luôn như thế, một tình yêu mới chớm nở, nhưng một tình yêu khác lại lụi tàn và kết thúc…
Em đã từng hạnh phúc vào ngày con chúng mình trào đời
Cái ngày mà con chúng mình minh chứng cho hạnh phúc của hai ta.
Những đó cũng là ngày mà anh bước chân ra khỏi cuộc đời em, bước chân ra khỏi hạnh phúc nơi này.
Cay đắng trong tim, một mảnh đời mới bắt đầu, một mảnh đời khác ra đi
Em vẫn luôn là một con người mạnh mẽ và vững tin vào anh. Tựa như thân cây kia nhưng chả bao giờ đủ may mắn…
Và giờ, em chẳng còn gì ngoại trừ những viên thuốc kia
Và giờ, em nên rủ bỏ tất cả anh nhỉ.
Người đời có lẽ đã tóm được chúng ta, họ nói rằng tình yêu là đủ mà đâu phải thế
Trái đất vỡ tan, cổng trời rộng mở
Mưa trút như lửa thiêu mà thân mình là củi gỗ